Sự thoái hóa - Bi kịch của thời hiện đại
- Thu Thảo Bùi
- 18 thg 7
- 7 phút đọc

Bạn có nhận ra một sự thật rằng: dù cho khoa học và xã hội đang cho rằng nhân loại đang bước vào kỷ nguyên tiến bộ chưa từng có trong lịch sử loài người, nhưng thực ra chúng ta đang bước một chân sang bên kia con dốc của sự thoái hóa và diệt vong?
Điều đó xảy ra khi nào và vì sao mình lại nói như vậy?
Sự thoái hoá và bi kịch xảy ra khi chúng ta bắt đầu coi phương tiện là đích đến:
- Thay vì coi tiền là phương tiện, ta hy sinh thời gian, cuộc đời, sức khoẻ, thậm chí bán mạng để kiếm tiền mà quên mất mục đích cuối cùng là để bản thân, gia đình được tự do, khoẻ mạnh, hạnh phúc.
- Thay vì coi quần áo, giày dép, mũ nón… là phương tiện để che chắn, giữ ấm, bảo vệ cơ thể… ta dần coi đó là thước đo thể hiện giá trị bản thân.
- Thay vì coi xe máy, oto… là phương tiện để đi lại, di chuyển thuận tiện hơn, ta lại coi đó là thước đo chứng tỏ đẳng cấp.
- Thay vì coi ngôi nhà là mái ấm để trở về nghỉ ngơi, sum vầy sau cả ngày làm việc… ta lại coi đó là bộ mặt, là thước đo thể hiện sự giàu có, thành công.
- Thay vì coi smartphone, mạng xã hội… là phương tiện để liên hệ, học tập, cập nhật tin tức nhanh chóng hơn… ta lại coi đó là toàn bộ cuộc sống.
- Thay vì coi tâm trí là phương tiện để suy nghĩ, tư duy, thể hiện bản thân với bên ngoài, ta lại coi đó là chính mình.
- Thay vì coi ngôn ngữ là phương tiện để chia sẻ, giao tiếp, bày tỏ thông tin một cách nhanh chóng, ngắn gọn, đơn giản hơn, ta lại coi đó là sự thật, là chân lý.
Rồi tự giới hạn, tự giam cầm mình và người khác trong những ngôn từ, kinh sách, giáo điều…
Chưa bao giờ phương tiện được đẩy lên trở thành mục đích sống tối thượng như bây giờ.
Chưa bao giờ con người rơi vào vòng xoáy của chủ nghĩa tiêu thụ nhanh và nhiều như bây giờ.
Nhà sản xuất liên tục sản xuất. Sản xuất. Sản xuất.
Họ tìm cách thúc đẩy, thao túng để Bán. Bán. Bán. Mục tiêu là bán càng ngày càng nhiều hơn.
Chúng ta thì liên tục mua. Mua. Mua. Và mua càng ngày càng nhiều hơn.
Tất cả diễn đàn kinh tế đều xoay quanh về doanh thu, về tăng trưởng, lợi nhuận, về phát triển…
Gần như chẳng có ai nói cho ta biết phát triển đến khi nào là đủ và khi nào ta nên dừng lại trước khi quá muộn cả.
—-
Khoa học nghĩ chúng ta đang bước vào sự tiến bộ chưa từng có trong lịch sử loài người.
- Mình thì nghĩ rằng chúng ta đang bước một chân sang bên kia con dốc của sự thoái hoá và sụp đổ.
Tiến bộ khoa học không phải vấn đề.
Phát triển công nghệ và tăng trưởng trí tuệ nhân tạo không phải vấn đề.
Chúng có lợi ích - tất nhiên, ở một khía cạnh nào đó.
Tuy vậy, thứ quyết định tồn vong của nhân loại không phải là chúng ta có cái gì, hay chúng ta đang đi nhanh, tiến xa bao nhiêu…
Mà nằm ở chỗ chúng ta đang đi bằng cái tâm gì,
và chúng ta sử dụng những gì đang có như thế nào.
Càng thúc đẩy sự tiến bộ khoa học công nghệ, tăng trưởng doanh số, tăng trưởng GDP… mà thiếu vắng đi sự ý thức rõ biết về những việc mình đang làm,
Phải chăng chúng ta chỉ càng làm thúc đẩy quá trình nhân loại tiến nhanh hơn đến điểm cuối của sự diệt vong?
“Vật cùng tất phản.”
Đỉnh cao của ngọn núi cũng là nơi bắt đầu con đường dẫn xuống vực thẳm.
Đó không phải sự bi quan.
Đó là sự thật.
Là quy luật tất yếu.
—-
Ơ thế chẳng nhẽ tất cả chết hết à?
Đằng nào cũng chết vậy suy nghĩ nhiều làm gì.
Nếu mình nói rằng điều này có thể thay đổi được, bạn sẽ thấy thế nào? Và bạn sẽ chọn làm gì?
Chúng ta luôn nghĩ tất cả điều này không phải chuyện của mình,
Đó là của một ông thủ tướng chính phủ nào đó ở trên cao kia,
Là chuyện của một tổ chức, một cơ quan liên hiệp quốc tế nào đó ở xa tít bên kia đại dương,
Là thứ mà chúng ta, những con người bình thường, nhỏ bé, đơn lẻ, chẳng bao giờ có thể liên quan, có thể gây ảnh hưởng hay chạm tới được.
Thế thì để mình kể cho bạn nghe về hiệu ứng cánh bướm:
Nếu bạn biết rằng chỉ một cái đập cánh đơn lẻ của một con bướm thôi, cũng có thể tác động gây ra một trận cuồng phong dữ dội ở nơi cách xa đó hàng trăm dặm,
Bạn sẽ không bao giờ coi thường sức mạnh của một cá nhân, hay một hành động đơn lẻ nào.
Nếu bạn vẫn thấy khó hình dung thì mình kể một câu chuyện khác thế này:
Vì đêm qua, bạn quyết định uống một tách cafe đen đậm vào tối muộn để cố thức làm cho xong cái báo cáo mai nộp sếp.
Sáng hôm sau bạn thức dậy trong tình trạng thiếu ngủ trầm trọng,
7 giờ sáng, bạn ra khỏi nhà, lái xe trong tình trạng lờ đờ vật vờ, mắt nhắm mắt mở,
Trong cơn mơ màng, bạn vô tình vượt đèn đỏ và đâm trúng vào một chiếc xe khác đang băng sang đường theo hướng ngược lại.
Vụ tai nạn giữa ngã 4 khiến cho các phương tiện khác không di chuyển được và gây ra một vụ ùn tắc nghiêm trọng.
Vụ ùn tắc này khiến cho một chiếc xe cấp cứu đang chở bệnh nhân không thể nào thoát ra được và cuối cùng người đó tử vong vì không được cấp cứu kịp thời.
Người tử vong đó lại là lao động chính trong gia đình có 3 đứa con nhỏ và một mẹ già không còn khả năng lao động, họ còn một số nợ lớn phải chi trả và không còn cách nào khác phải bán nhà, trở thành người vô gia cư…
Vậy là lựa chọn uống cafe thức khuya vào tối hôm trước của bạn đã gián tiếp dẫn đến việc một gia đình mất đi người thân và bị đẩy vào tình cảnh màn trời chiếu đất.
Chà nghe có vẻ bi kịch như một bộ phim Hollywood drama kịch tính nào đó nhưng thế giới không thiếu gì những chuyện xảy ra như vậy.
Chỉ có điều chúng ta không ý thức hay biết hết được tất cả hệ quả của việc mình làm mà thôi.
——
Ý mình kể câu chuyện này ở đây để bạn hiểu rằng một hành động hay quyết định đơn lẻ đều luôn có thể tác động và dẫn đến một hệ quả rất lớn sau đó.
Và nó cũng ứng với câu chuyện của chúng ta ở thời hiện tại.
Chỉ cần mỗi cá nhân, mỗi người, phải, chính là bạn và mình, mỗi người ý thức về bản thân và về những gì mình đang làm, đang lựa chọn, đang quyết định mỗi ngày, mỗi phút giây… nó sẽ mang đến một sự thay đổi to lớn.
Khi chúng ta ý thức, biết mình đang làm gì, đang làm với tâm gì, thái độ gì… trong mỗi suy nghĩ, hành động, lời nói… là lúc chúng ta dần nhận ra được tâm trí đang cố diễn vai, đang cố điều khiển kiểm soát thế nào.
Tâm trí luôn so sánh. Tính toán. Phân tích đúng sai. Phán xét. Sợ hãi. Tham muốn….
Tâm trí dẫn dắt, thao túng để bạn mua sắm, tiêu thụ, để chứng tỏ, để hơn thua, để thoả mãn, để thấy an toàn, để thể hiện, để đạt được mục đích…
Tất nhiên Tâm trí vẫn có mặt tốt và có lợi chứ,
Nó hữu ích nhiều là đằng khác,
Nhưng chỉ trong trường hợp bạn ý thức và coi nó là phương tiện.
Vấn đề là:
Chúng ta hiểu nhầm chúng ta là tâm trí.
Nhưng tâm trí, như mình nói ở ban đầu, chỉ là phương tiện.
Tâm trí không phải là BẠN.
Nó chưa bao giờ là BẠN.
Khi bạn nhận ra điều này,
Một cách rõ ràng và thông suốt.
Bạn sẽ biết cách dừng lại.
Bạn sẽ nhận ra tất cả là một trò chơi quyền lực của bản ngã.
Và cách thắng duy nhất, đơn giản là bạn không tham gia trò chơi đó nữa.
——
Không phải là bạn ngừng sống, ngừng ăn uống, mua sắm, ngừng vui chơi trải nghiệm…
Mà là bạn ngừng xem những phương tiện đó là thế giới, là mục đích của cuộc đời, là thước đo giá trị bản thân.
Là lúc bạn buông xuống được sự kiểm soát của bản ngã.
Là lúc bạn thực sự sống tự do - là chính mình, trong một phiên bản đủ đầy trọn vẹn mà không cần tìm kiếm thêm bất kỳ thứ gì bên ngoài kia để lấp đầy hay để chứng minh giá trị bản thân.
Để rồi bạn sẽ nhận ra:
Bạn không ở trong thế giới.
Bạn chính là thế giới.
Bạn không ở trong Vũ trụ.
Bạn chính là Vũ trụ.
Mỗi suy nghĩ, mỗi rung động, mỗi lời nói, mỗi lựa chọn của bạn đều tác động đến thế giới, theo một cách nào đó.
Sự lựa chọn nằm ở bạn.
——
Và mình là Bùi Thu Thảo - Thảo Luna.
Mình ở đây để lựa chọn nói lên sự thật mình thấy và trải nghiệm.
Mình sử dụng trực giác và huyền học, cụ thể là Tarot, Chiêm tinh và Human Design, như phương tiện để thấu hiểu bản thân, tiềm năng, sứ mệnh, dòng chảy năng lượng;
Mình không phải chuyên gia.
Mình không xem bói.
Mình chỉ đang học hỏi, quan sát, thử nghiệm trên chính bản thân và khách hàng của mình để nhận đâu là “tiếng nói” chân thật bên trong, đâu là tiếng nói của bản ngã.
Từ đó, dẫn lối giúp chính mình và bạn gỡ bỏ những ràng buộc, những giới hạn, những thứ không-phải-là-mình, mà mỗi người chúng ta đã vô tình hay cố ý mang theo trong suốt quãng thời gian dài, rất dài…
Để sống một cuộc sống hiệu quả, tự do, trọn vẹn, là chính mình - trong bản thể chân thật, đủ đầy, thuận dòng chảy tự nhiên nhất.
Mình đang trên tiến trình đó.
Và nếu bạn thấy sẵn sàng để bắt đầu hành trình này, thông tin và cách kết nối có sẵn trên bio của mình.
- Thao Luna -
Heal Yourself - Live Your Way - Shine Your Light



Bình luận